Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
 
Ẩm Thực
Cảm Nghĩ
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Liên Mạng Thành Viên
Trang Chủ
Hồng Vũ Lan Nhi 1 & 2
Phong Thủy HKH
 

 
 

 

 
   

Hoàng Minh Tự

Ḥ Xay Lúa (phần 2)

Phạm Văn Cường Xuất Bản, Chợ Lớn, KN

 

Trai - Viết vàng chấm xuống mực son,
Thương tôi, đừng bỏ vợ con nó phiền.
Gái - Đôi ta nay đă gần miền,
Xin chàng bóp bụng, chịu phiền gá dươn.
Trai - Thương nhau phân thiệt th́ hơn,
Công cha nghĩa mẹ, nghĩa nhơn chưa đền.
Gái - Chiếu bông trải lót góc đền,
Đôi ta gá ngỡi, biết bền hay không.
Trai - Chơn xiềng cổ lại mang gông,
Chết tôi tôi chịu tôi không bỏ nàng.
Gái - Sống làm chi em một ngả, anh một đàng,
Nắm tay nhảy xuống suối vàng có đôi.
Trai - Nàng sao kiếm chuyện lôi thôi,
Tấm thân cực khổ, chết trôi sao đành.
Gái -Đấng quân tử phân xử rành rành,
Nghĩa nhơn giữ trọn, gái hiền đành ưng:
Trai - Nghe qua nước mắt rưng rưng,
Thương nhau đừng vội, chớ cưng nhiều bề.
Gài- Anh không nhớ thuở em thề,
Cầm dao sáng dới dựa kề tóc mai.
Trai - Vàng thiệt vô lửa chẳng phai,
Nằm đêm nghĩ lại coi ai bạc t́nh.
Gái - Bông xứng bông, b́nh lại xứng b́nh,
Khá khen phụ mẫu sanh hai đứa ḿnh dễ thương.
Trai - Đôi ta hoạn nạn tai ương.
Đừng trao gánh nặng, t́nh thương giữa đàng.
Gái - Nhớ khi kia có thiếp có chàng,
Bây giờ phân cách, hai đàng phân ly.
Trai - Nói ra viết mực đều ghi,
Đôi bạc phận, xiết chi nỗi t́nh.
Gài- Hai đứa ḿnh dứt điệu t́nh thương,
Vả như Kim Trọng, dứt thương Thúy Kiều.
Trai - Thương nhau sớm dắt tối d́u,
Bữa mơi đều đợi, bữa chiều đều trông.
Gái - Trời mưa vần vũ gió dông,
Kết duyên chẳng đặng, nhảy xuống sông trọn thề.
Trai- Thăm em một chút anh về,
Đường xa viễn vọng, sợ bề mẹ cha.
Gái - Về nhà cha mẹ rầy la,
Anh đừng sang qua sớt lại, ắt xa vợ chồng.
Trai - Nàng đưa khăn trắng, anh gắn chữ đồng,
Mai sau anh thác trước, em lén chồng để tang:
Gái - Từ đây phân ră đạo tam cang,
Kẻ Nam người Bắc, chứa chan tủi ḷng.
Trai - Nghe qua lụy đổ ṛng ṛng,
Thương trăng nhớ gió, đêm pḥng nhớ thương.
Gái - Phụng hoàng đậu nhánh cây dương,
Hai bên phụ mẫu đều thương chung t́nh.
Trai - Bông xứng bông b́nh lại xứng b́nh,
Mực tàu xứng viết, hai đứa ḿnh xứng đôi.
Gái - Em thương anh lắm anh ôi!
Tôi không có nói, lôi thôi bạn sầu.
Trai- Hồi nào một gối một đầu,
Bây giờ bỏ thảm bỏ sầu cho anh.
Gái - Dầu cho rau muối lều tranh,
Ḷng tôi kết nghĩa với anh cang thường.
Trai - Từ đây anh quyết lo lường,
Đừng ham giàu có bỏ đường đôi ta.
Gái - Từ rày cách biệt phương xa,
Công ơn chưa báo đáp mẹ cha sanh thành.
Trai - Dầu ai có dụ dỗ em đừng đành,
Làm cho vẹn đạo kết chỉ mành với anh.
Gái - Năm canh thao thức cũng v́ anh,
Dầu cho đói rách, lều tranh đợi chàng.
Trai - Nghe qua lụy đổ hai hàng,
Thương nhau đến thác không màng làm chi.
Gái - Nhựt tŕnh Lục tỉnh c̣n ghi,
Quan Tây chở cát có khi làm đồn.
Trai - Sự vong v́ bởi sự tồn,
Dầu cho anh có thác vong hồn c̣n thương.
Gái - Ngó lên trời mây phủ bốn phương,
Đôi ta trông thấy, dắt bươn vào bờ.
Trai - Trăng kia khi tỏ khi lờ,
Vả như con cá, vô bờ khó ra.
Gái - Làm thơ Quốc ngữ, đề chữ Lang Sa,
Mười giờ xe lại, bỏ qua thăm chàng.
Trai Trời ra điềm lạ khó bàn,
Hay là ổng khiến tôi với nàng cách xa.
Gái - V́ anh em nhớ mẹ thương cha,
Cơm canh chẳng đặng tính ba canh rồi.
Trai - Nàng than khó đứng không ngồi,
Sầu nàng nên nỗi, nứt chồi tâm can.
Gái - Thương chàng thổn thức tâm cang,
Thương cha nhớ mẹ, chết oan bớ ḿnh.
Trai - Nàng sao tính việc bất b́nh,
Nghe qua chán ngán sự ḿnh xa tôi.
Gái - Trách ai bạc nghĩa như vôi,
Gẫm tôi với bạn xứng đôi quá chừng.
Trai - Trời mưa nhỏ giọt bụi gừng,
Thương nhau đừng bỏ, định chừng mà theo.
Gái - Ngó xuống sông nước bích trong veo.
Hai đứa ḿnh, mắc cái eo tai nàn.
Trai - Đôi ta mới gá đá vàng,
Biết ai nhơn đạo chỉ giùm làm ơn.
Gái - Ai xui ai khiến bất nhơn,
Tối nay gặp bạn, c̣n thương hơn vợ nhà.
Trai - Đôi ta đối khẩu giao ḥa,
Ḥ chơi chồng vợ, tối về nhà dưng.
Gái - Đốm đen đốm đỏ sáng trưng,
Thấy ḿnh có nghĩa ḷng ưng thân chàng.
Trai - Ngọc c̣n ẩn đá chờ vàng,
Qua đây ẩn sĩ, chờ nàng đôi năm.
Gái - Em đau uống thuốc bạc trăm,
Chẳng thấy người nghĩa đến thăm chút nào.
Trai - Nghe em than lụy đổ ào ào,
Ba bốn mươi người nghĩa, bên nào cũng thương.
Gái - Thấy anh hiểu chữ nghĩa văn chương,
Em xin hỏi thiệt, lộ dương ai trồng.
Trai - Nàng không thương hỏi việc bao đồng,
Lộ dương ông chánh bảo dân trồng chớ ai.
Gái - Thương ai ḷng dạ láng lai,
Mặc t́nh người nghĩa đành ai th́ đành.
Trai - Thương sao thấy mặt thương đành,
Hay là bà Nguyệt để dành cho tôi.
Gái - Chữ sầu để lại cho tôi,
Bấy lâu chịu chữ cút côi một ḿnh.
Trai- Vô doan (duyên) xấu phước qua chết trước chung t́nh,
Thiên hạ đồn rằng vắn số, tại tôi sầu t́nh thác oan.
Gái - Sầu chàng đêm thở ngàn than,
Biết ai gá ngỡi (nghĩa) cho an tấm ḷng.
Trai - Nghe em than, lụy đổ ṛng ṛng,
Sao nàng bạc ngỡi bỏ chồng ra đi.
Gái - Nhật tŕnh Lục tỉnh c̣n ghi,
Thấy em biết chuyện xiết chi nỗi sầu.
Trai - Vái trời cho bà Nguyệt bắc cầu,
Đôi ta mới giải chữ sầu làm vui.
Gái - Nghe chàng phân thiệt dạ em nguôi,
Vái cùng trời đất, khiến xui cang thường.
Trai - Nhu thắng cang (cương) nhược lại thắng cường,
Qua ở mềm như chuối, đạo cang thường c̣n xa.
Gái - Gá dươn cha mẹ rầy la,
Choàng tay qua cổ cô Ba khóc ṛng.
Trai - Cũng là nhơn vật đạo đồng,
Muốn nên chồng vợ, ôm ḷng đợi em.
Gái - Nghe qua lụy đổ ướt mèm,
Chẳng qua duyên nợ sanh em bất tài.
Trai - Đôi ta đây đáng mặt duyên hài;
Ham chi giàu có, hành hà tấm thân.
Gái -Đôi ta nhơn nghĩa đồng cân,
Cầm anh ở lại, em phân đôi lời.
Trai - Thương nhau đừng có đổi dời,
Đôi ta sum hiệp, cỏ trời chứng minh.
Gái - Đôi ta có nhục có vinh,
Thương anh cực khổ, đinh ninh đă rồi.
Trai - Chim quyên xuống.đất tha mồi,
Qua xa người nghĩa đứng ngồi không yên.
Gái -Giấy tây mấy tấm c̣n nguyên,
Làm thơ gởi bạn, sầu riêng chuyện ǵ?
Trai - Đông Pháp lục tỉnh Nam Kỳ,
Thấy em ăn nói nhu mỳ anh thương.
Gái - Có mặt em bạn nói rằng thương,
Chàng về nơi cũ, vấn vương nơi nào.
Trai - Nam nữ cốt nhục đồng bào,
Vợ chồng là đạo, lẽ nào không thương.
Gái - Tuy là ly biệt tào khương,
Đêm nằm trực tiết, náu nương đợi chờ.
Trai - Tai nghe đồng hồ gơ sáu gờ,
Mảng mê chuyện văn, t́nh cờ chẳng an.
Gái - Đêm nằm sầu bạn thở than,
Thiếp chàng trời định, tam cang ngũ thường.
Trai - Em về thưa lại thung đường,
Qua đây gá ngỡi đạo cang thường với anh.
Gái - Phụng hoàng đậu nhánh cây chanh,
Tội trời tôi chịu, thương anh hơn chồng.
Trai - Qua với em nắm giữ cầm đồng,
Muốn vô gá ngỡi, sợ chồng bạn ghen.
Gái - Ngập ngừng vịt lội ao sen,
Bữa nay mới gặp, người quen thuở nầy.
Trai - Đôi ta ly hiệp bấy chầy,
Dầu cho có thác, ơn nầy.không quên.
Gái - Liều ḿnh bước tới mũi tên,
Dầu sanh dầu tử, quyết gầy nên vợ chồng.
Trai - Trách ai bắn đứt sợi chỉ hồng.
Qua đây thương bạn, như chồng bạn thương.
Gái - Ba bốn năm trời em trải tuyết nằm sương,
Cầu trời khẩn Phật, đạo tào khương vợ chồng.
Trai - Quyết ḷng bền chặt đạo đồng,
Đền ơn phụ mẫu ẵm bồng thuở nay.
Gái -Bây giờ em ở lại với ai,
Rồi đây đáng trách ông mai ít lời.
Trai - Qua ra bờ sông tự ải cho rồi đời,
Để em ở lại nghe lời thị phi.
Gái - Em trách ḷng người nghĩa chẳng suy,
Đạo vợ chồng chẳng tưởng, lâm ly sao đành.
Trai - Bởi em bạc ác duyên lành,
Phụ mẫu tôi chẳng tường, đă đành xa nhau.
Gái - Hiu hiu gió thổi ran rao,
Mảng sầu người nghĩa, ốm đau ḷng vàng.
Trai - Chiều nay đưa bạn ngọc lên đàng,
Trăm năm xin nhớ, nghĩa đá vàng đừng quên.
Gái -Tay cầm cây viết đề tên,
Dầu cho ly biệt, không quên ơn ḿnh.
Trai - T́nh ngại t́nh khó nỗi phân t́nh,
Dạ nghi dạ không biết ḿnh tính sao.
Gái - Trí anh em gẫm lại thật cao,
Đôi ta đặng mai sau sum vầy.
Trai - Từ rầy én nhạn lạc bầy,
Nh́n nhau đứt ruột, (lệ) nhỏ đầy t́nh thương.
Gài ~ Ruột tằm tơ rối như tương, ~
Thấy chàng có nghĩa náu nương đợi chờ.
Trai - Đồng hồ vội đánh sáu giờ,
Em không sửa soạn lên bờ theo anh.
Gái - Phụng hoàng đậu nhánh cây chanh,
Thương chàng đứt ruột năm canh đợi chờ.
Trai - Em có chồng khó đứng khó chờ,
Vả như con cá vô lờ khó ra.
Gái - Mấy năm chầy phân rẽ đôi ta,
Vườn đào phân rẽ bướm hoa thế nào.
Trai - Tiền nhựt vào chốn pḥng đào,
Hậu nhựt nàng phải, qua mới vào lầu son.
Gái - Đêm khuya trăng vọi lầu son,
Vào ra thương bạn, héo hon gan vàng.
Trai - Bển qua đây đàng đă xa đàng,
Dầu qua có lâm nguy thất thế, hỏi nàng cứu không?
Gái - Chiều nay kẻ Bắc người Đông,
Trách ḷng người nghĩa nói không thiệt lời.
Trai - Mạng qua phú có đất trời,
Để cho nàng sống nghe lời thị phi.
Gái - Tự tư dĩ tiền em chẳng nó làm chi,
C̣n tự tư dĩ hậu, dẫu lâm nguy nhớ chàng.
Trai - Đêm khuya nguyệt lặn sao tàn,
Đồng hồ nhặt điểm, nhớ nàng không quên.
Gái -Hai đứa ḿnh đứng xích một bên,
ông tơ xe quyết, mới nên cang thường.
Trai- Nằm đêm anh hết sức lo lường,
Đôi ta sum hiệp, tận tường mới nghe.
Gái - Gió đưa sóng đánh vào be,
Nghĩ thương ḷng bạn, mới nghe ḷng chàng.
Trai - Cỏ đương xanh, san cúc vội tàn,
Kiểng đương xanh sao kiểng héo, qua hỏi nàng tại ai?
Gái - Ngó chàng lụy đổ lai rai,
Kiểng đang xanh vội héo, tại hai đứa ḿnh.
Trai - Trời đâu đoạt vận th́nh ĺnh,
Đôi ta chồng vợ, biết chừng nào nguôi.
Gái -Có mặt chàng em ăn muối cũng vui,
Vắng chàng một bữa, không nguôi chút nào.
Gái - Em phận bạc nghĩ lại mà thương,
Ham sang giàu phú, oan ương đoạn đành.
Trai - Việc vợ chồng anh nghĩ cũng rành,
Qua với nàng chưa đứt bất thành tại ai.
Gái - Em thương chàng chàng bỏ thương ai,
Liều ḿnh tự vận, cậy mai giữa đường.
Trai- Đạo nào cho bằng đạo cang thường,
Chồng xa vợ... đoạn trường trời ôi!
Gái - Bấy lâu chàng một ngả, em một nơi,
Ngày nay hiệp mặt, giải nơi can sầu.
Trai - Trống tan canh dục đổ trên lầu,
Nàng có chồng th́ nói, cơ cầu làm chi.
Gái - Miệng thế gian ngôn dục trường phi,
Đôi ta thương lỡ, bỏ đi sao đành.
Trai - Đôi ta đáng phận duyên lành,
Sao nàng bạc đăi bất thành nghĩa nhơn.
Gái - Chàng thôi sao không nói thiệt hơn,
Em đâu có rơ, nguồn cơn lời thề.
Trai - Bây giờ nói thật anh về ,
Xin em ở lại chẳng hề đều chi.
Gái - Em đâu có nói với chàng hơn thiệt sự chi,
Chàng đừng có nghe lời thế sự, thị phi dứt t́nh.
Trai- Hội lang châu trào điển cổ trọng hồi t́nh,
Gặp nàng đây kết nghĩa sợ ḿnh có đôi?
Gái - Chữ phu phụ ai nỡ nào bôi,
Hai đứa ḿnh chồng vợ, như chiếc thuyền trôi giữa vời.
Trai - Dậm chơn đấm ngực kêu trời,
Vợ chồng chưa mấy đổi dời lại xa.
Gái - Bởi v́ cách bức mẹ cha,
Trách ai bạc ngăi, nên em xa bạn vàng.
Trai - Bởi v́ nàng ham phú phụ bần,
Từ đây phân ră hai đàng, tôi xa.

 

Trở về phần 1:  cadaonamkyluctinhhoxaylua

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui ḷng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những ǵ liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 02/19/15