Home T́m Ca Dao Diễn Đàn T́m Dân Ca Phổ Nhạc T́m Câu Đố T́m Chợ Quê Góp Ư Toàn Bộ Danh Mục e-Cadao English

Thư Mục

 
Lời Phi Lộ
Lời Giới Thiệu
Cách Sử Dụng
Dẫn Giải
Diêu Dụng
 
Ẩm Thực
Cảm Nghĩ
Chợ Quê
Cội Nguồn
Cổ Tích
Lễ Hội
Lịch Sử
Ngôn Ngữ
Nhân Vật Nữ
Nhạc Cụ Việt Nam
Phong Tục Tập Quán
Quê Ta
Tiền Tệ Việt Nam
Tiểu Luận
Văn Minh Cổ
Vui Ca Dao
 
Trang Nhạc Dân Ca
 
Liên Mạng Thành Viên
Trang Chủ
Hồng Vũ Lan Nhi 1 & 2
Phong Thủy HKH
 

 
 

 

 
   
NGUYỄN BÁ THỜI
CÂU HÁT ĐỐI ĐÁP
PHẠM VĂN CƯỜNG XB. Chợ Lớn, 1959

 

Bớ bậu nó ôi!
Ra vào ṿ vơ pḥng không,
Nhớ thương luống những mỏi trông bạn vàng.
Nam Hát. Câu tiết hạnh khá khen tho đó,
Ḷng sắt đinh rất khó dạ này.
Bớ em ôi!
Qua hỏi thật em một lời này,
Nợ duyên t́nh ái ai bày gặp nhau.
Nữ Hát. Duyên giải cấu nào phải duyên can lệ, (l)
Lễ tao phùng không phải để gió trăng.
Bớ chàng ôi?
Tơ duyên bởi tại sợi xích thằng,
(1) Giải cấu: t́nh cờ không hẹn mà gặp . Kinh thi: giải cấu tương ngộ, thích
ngă nguyện hề (Không hẹn mà gặp, thích nguyện ta vậy); Can lệ: t́nh
duyên có sắp đặt, chuẩn bị theo lễ nghi.
Ḷng toan bắn sẻ, ai ngăn tơ t́nh.
Nam Hát. Cũng là cây đa cũ bến đ̣ xưa,
Dạ em anh muốn nói cho vừa;
Bớ bậu ôi!
Ngồi trông đứng đợi sớm trưa,
Nghĩ cơn khổ cực nắng mưa thêm sầu.
Nữ Hát. Thấy anh ghen quá, nghi bậy nghi bạ họ cười,
Em đây nào phải gái hư.
Bởi em hay nói hay cười,
Bớ anh nó ôi!
Em nào có dám riêng tư chữ t́nh.
Nam Hát. Thôi đừng có chối,
Đă mấy phen tôi đă bắt được rồi.
Thề vàng hẹn ngọc rơ lời,
Thôi th́ dứt rảnh nợ đời đó đây.
Nữ Hát. Anh đừng ở bạc, tráo chác khéo kiếm lời,
Hồi nào anh rạch đất chỉ trời,
Bớ anh ôi!
Thấy nghèo anh phụ, mê nơi sang giàu.
Nam Hát. Tiền tài như phấn thổ,
Nào anh có nghĩ cái chỗ nghèo giàu.
Bớ bậu ôi,
Khi xưa thề thết làm sao, ~
Bây giờ cũng thế, lẽ nào vội phai.
Nữ Hát. Ngọc c̣n ẩn đá, vàng chưa lộ thau,
Bớ anh ôi!
Đêm nằm tủi phận hồng nhan,
Tam canh luống những lụy tràn thấm bâu.
Nam Hát. Rắn có chưn rắn biết,
Ngọc ẩn đá ngọc hay,
Thương nhau cha mẹ nào hay;
Bớ em ô!
Yêu em lên xuống hằng ngày,
Đêm hôm tăm tối thảm thay thân này.
Nữ Hát. Nước đă đổ khó bề hết lại,
Ván đóng thuyền khó nỗi tháo ra.
Bớ anh ôi!
Anh về thưa lại mẹ cha,
Kiếm nơi giàu có anh giao ḥa lứa đôi.
Nam Hát. Anh cũng tưởng t́nh duyên giữ chặt,
Hay đâu mà một mặt hai ḷng.
Bớ em ôi!
Em đành phụ nghĩa lấy chồng bỏ anh.
Nữ Hát. áo mặc qua đầu sao khỏi ,
Nghe mấy lời anh hỏi mà đau.
Bớ anh ôi!
Mẹ cha ham chỗ sang giàu,
ép ḷng phân rẽ ḷng đau hằng ngày.
Nam Hát. Đôi ta thương lén,
Nào có kén giàu sang.
Khối t́nh đôi đứa trộm mang.
Bớ em ôi!
Mẹ cha hay đặng thân nàng khổ thay.
Nữ Hát. Lỡ v́ tay đă nhúng chàm,
Trăm điều khổ nhục phải cam.
Bớ anh ôi!
Tử sanh dầu phải cũng chẳng ham sang giàu.
Nam Hát. Bậu phân như vậy rất bậy quá chừng.
Bớ em ôi! Dầu cho chua khế cay gừng,
Trăm lời dụ dỗ, xin đừng bỏ anh.
Nữ Hát. Anh phân vậy thật là quá ngặt,
Tấm ḷng anh nào chặt hay sao?
Tơ duyên ép dạ đành trao,
Bớ anh ôi!
Cũng bởi phụ mẫu ham giàu ép duyên.
Nam Hát. Thẳng mực tàu hay đau ḷng gỗ,
Pḥng không lạnh lẽo ra vô,
Bớ em ôi!
Nếu anh làm thinh để vậy đơn cô một ḿnh.
Nữ Hát. C̣n chưa phỉ dạ của ḿnh,
Ngày nầy giao mặt phỉ t́nh.
Bớ anh ôi!
Ḷng son luống những đinh ninh dạ này.
Nam Hát. Em đừng tham ván vội bán chiếc thuyền!
Liệt trinh là phận thuyền quyên,
Dầu cho biển cạn núi nghiêng nhớ lời.
Nữ Hát. Ai chẳng ham tước trọng,
Ai không tưởng vọng quí quờn.
Nhưng em xem xét câu nhơn nghĩa là hơn,
Bớ anh ôi!
Thế nào cũng chẳng có sờn dạ em.
Nam Hát. Ơn cha nghĩa mẹ, nặng nhẹ là thế nào,
Hiếu t́nh biết liệu làm sao?
Bớ em ôi!
Xa em th́ gan ruột thêm đau,
Nghe theo cha mẹ lẽ nào phụ em.
Nữ Hát. Chữ t́nh quá nặng, ḷng khắc dạ ghi,
Bớ anh ôi!
Thương nhau khá nhớ những khi chung cùng.
Nam Hát. Trên mẹ cha không chịu,
Vậy em liệu làm sao,
Bớ em ôi!
Một lời trót đă cùng nhau,
Phân tay lụy nhỏ gan xàu héo hon.
Nữ Hát. Thương nhau đă lỡ ,
Cách trở chẳng phiền.
Trời đà định sẵn tơ duyên,
Bớ anh ôi!
Đắng cay lao khổ truân chuyên,
Dọn nhà ta quyết ở riêng thỏa t́nh.
Nam Hát. Gió đông thổi lạnh, khiến chạnh ḷng sầu,
Trách ai làm cho lỡ nhịp cầu,
Bớ em ôi!
Cái duyên Ngưu Chức thảm sầu từ đây.
Nữ Hát. Mùa xuân hoa nở thêm nhớ bạn ḿnh,
Bớ anh ôi!
Nào khi dưới nguyệt riêng t́nh,
Ai ngăn lá thắm, bố ḱnh rẽ phân.
Nam Hát. Ḍng châu tuôn nhỏ,
Nghe em thỏ thẻ mấy lời.
Bớ bậu nó ôi!
Đôi ta thề nguyện trọn đời,
Dầu cho sấm sét chẳng rời nghĩa nhân.
Nữ Hát. Nào màng vàng nọ ngàn cân,
Cùng anh em quyết trao thân.
Bớ anh ôi!
Hiệp nhau giao mặt một lần,
Xích đây cho tiện tỏ phân vài lời.
Nam Hát. Con người như nước đầy vơi,
Nên hư cũng bởi tại trời.
Bớ em ôi!
Trượng phu đă hứa một lời há quên.
Nữ Hát. Thương chồng nên mới loan pḥng em tới lén
nửa đêm.
Vắng anh gan ruột xót mềm.
Bớ anh nó ôi!
Càng thương đau đớn càng thêm hằng ngày.
Nam Hát. Sao em không cạn nghĩ,
Hăy xét kỹ lại nào.
Thân anh phải phụ lao đao,
Bớ em ôi!
V́ em nên mới lẽ nào vội quên.
Nữ Hát. Trước anh đà bạc ngăi,
Sau duyên kim cải khó thành.
Nào những khi thề thốt đêm thanh,
Bớ anh nó ôi!
Nỡ nào quên tấm ḷng thành xa nhau.
Nam Hát. Anh cũng không dám chắc: mê sắc mê tài,
Chẳng qua là tiền định duyên hài,
Bớ em ôi!
Vợ chồng khá giữ chữ lẩu dài cùng nhau.
Nữ Hát. Thương không thương cũng mặc,
Em nào khoe sắc khoe tài.
Bớ anh ôi!
Đôi ta kết tóc ngày nầy,
Đinh ninh chung thủy chẳng phai lợt t́nh.
Nam Hát. Anh những mảng lo nghèo chuyên theo đường
danh lợi,
Bớ em ôi!
Nào dám quên nhơn ngỡi,
Xa nhau v́ bởi ông trời khiến xuôi.
Nữ Hát. Trăng tỏ rạng bị mây che phủ ,
Hoa xuân mùa nhiều chủ đón ngăn.
Bớ anh ôi?
Ḷng em chí quyết một ḿnh anh,
Mặc ai bẻ nhánh nung (nâng) cành quản chi.
Nam Hát. Đă chẳng nên duyên nên nợ,
Anh đà có vợ em phải có chồng.
Hơi nào mà chờ đợi pḥng không,
Mối tơ duyên đă lạc nẻo, c̣n mong nỗi ǵ.
Nam Hát. Anh chẳng phải như chàng Thúc,
Để thua sút đàn bà.
Bớ em ôi!
Tuy là anh có vợ tại gia,
Đứng trượng phu quân tử anh xử ḥa th́ thôi.
Nữ Hát. Em vẫn nghe thường, những lời cường minh khí khái,
Nói nghe rất phải, cho khoái tấm t́nh.
Nếu mà chung cuộc ái t́nh,
Ngày sau đổ bể chắc sinh chuyện rầy.
Nam Hát. Em đừng tưởng anh đây sợ vợ,
Đâu em hỏi nội trợ th́ tường.
Trồng trầu th́ phải khai mương,
Này bớ em ôi! Làm trai hai vợ phải thương cho đều.
Nữ Hát. Trách ai không biết nghĩ,
Mà phụ hủy lời thề.
Bớ anh ôi!
Xin giă anh trở bước ra về,
Tâm can thổn thức trăm bề đau thương.
Nam Hát. Em nghiêng tai nghe rơ,
Anh phân tỏ mấy điều.
Bớ em ôi!
Chữ t́nh ai dệt ai thêu,
Qua thương em bậu rất nhiều,
Nếu em tách dậm trăm chiều đớn đau.
Nữ Hát. Nghe mấy lời anh nói,
Dầu no đói cũng theo.
Bớ anh ôi!
Từ đây kết nghĩa keo sơn trọn đời.
Nam Hát. Trai quân tử, nắm giữ nhứt ngôn,
Dầu cho cách mặt xa chơn,
Này bớ em ôi,
Tựa hồ điên đảo tâm hồn,
Chông gai cũng đến non Côn tầm nàng.
Nữ Hát. Nghe anh than thở mà em nhớ những khi,
Ḍng châu tuôn nhỏ li b́,
Bớ anh ôi!
Anh đừng gạt gẫm nữ nhi thảm phiền.
Nam Hát. Lệ giang vàng c̣n ẩn bóng,
Lâu chóng ǵ anh cũng quyết cưới nàng.
Bớ em nó ơi!
Em đừng than thở thở than,
Khiến anh nát một lá gan,
Lụy tuôn lă chă hai hàng xót thương.
Nữ Hát. Em thương thân anh, đêm thanh lặn lội,
Bớ anh ôi! -
Đắng cay nhiều nỗi, bây giờ lỗi ấy tại anh.
Nam Hát. Nào quản cực thân,
Miễn gần em bậu.
Thảm thay cá chậu,
Sợ nỗi chim lồng.
Mẹ cha ép chốn loan pḥng,
Này bậu ôi!
Đứng ngoài anh những mỗi trông bạn vàng.
Nữ Hát. Bàn tay c̣n có ngón dài ngón vắn,
Làm người lúc thạnh lúc suy.
Bởi anh mang chữ hàn vi,
Nầy anh ôi!
Phiền thay phụ mẫu em khinh khi kẻ nghèo.
Nam Hát. Trách mấy người bạc bẽo,
Em chớ lạt lẽo bỏ anh.
Bớ em ôi!
Em mà phụ tấm ḷng thành,
Anh nguyền bỏ kiếp xuân xanh cho rồi.
Nữ Hát. Chim kia mắc bẫy v́ bởi tham mồi,
Anh mê nhan sắc bỏ tôi,
Vào ra hiu quạnh đứng ngồi đắng cay.
Nam Hát. Canh đă gần tàn,
Trông nàng mỏi mắt.
Thân anh nghèo ngặt ruột thắt gan bào,
Bớ em ôi!
Xin em chớ phụ t́nh nhau.
Chữ t́nh khá giữ trước sau vẹn ngh́.
Nữ Hát. Cái nghĩa đă phai,
C̣n chi nhân ngăi.
C̣n chi trái phải,
Đừng dạ hiềm nghi,
Cái lời phi nghĩa tạc ghi muôn đời.
Nam Hát. Xin nàng vuốt giận ,
Bởi chưng cái vận anh phải mang.
Bấy lâu thề nguyền cùng nàng.
Bớ em ôi!
Anh đây nào dám phụ phàng hay sao.
Nữ Hát. Cây đa cũ bến đ̣ xưa,
T́nh chưa phụ rẫy,
Anh đừng nóng nảy giận hờn.
Bớ chàng ôi!
Vợ chồng ta nào có ai hơn,
Bấy lâu khăng khít như đờn lên dây.
Nam Hát. Cái nghĩa lợt phai,
Duyên hài chi nữa,
Em nói rằng em về ít bữa em lên.
Vậy cớ nào chẳng gửi tấm ḷng bền,
Bặt tin cá nhạn, để anh ở trên thảm sầu.
Nữ Hát. Văng vẳng tiếng than hai hàng châu lụy,
Anh khóc như Lưu Bị ở bên Ngô,
Em đành lỗi nhịp cầu ô,
Sao đành chọn Hớn, phụ Hồ như ai?
Nam Hát. Rạng ngày mai sáng,
Anh toan lên quán mua đồ;
Bớ em nó ôi!
Ngă ba em ráng đợi chờ sẽ có anh.Nói năng cũng chẳng ích chi,
Nầy anh ôi!
Nữ Hát. Chuối chát, tương chua, bốn mùa rất khổ,
Thôi đành t́m chỗ đặng có đi tu.
Bớ anh ôi!
Nào em nghĩ đến t́nh tư chút nào.
Nam Hát. Thấy em bậu nghi t́nh,
Anh tức ḿnh muốn chết.
Chờ người ta ngủ hết anh lấy cái gối g̣n;
Bớ em ôi!
Đập đầu cho rảnh nợ, kẻo bậu c̣n nghi nan.
Nữ Hát. Anh tự vận như vầy,
Đêm này chết uổng.
Bớ anh ôi!
Em mua một cân đường để uống chết theo.
Nam Hát. Nước trong veo muốn cất chèo giă bạn,
Lối phân chưa cạn nỡ nào bảng lảng bơ lơ.
Đêm thu anh đợi anh chờ,
Này em ôi!
Nỡ nào em để pḥng thơ âu sầu.
Nữ Hát. Anh đừng giả bộ, có chỗ sang giàu,
Bạc t́nh đoạn nghĩa trước sau,
Bớ anh ôi!
Thỉ chung anh chẳng nhớ câu khi nào.
Nam Hát. Anh mà ở bạc tráo chác đổi dời,
Chứng minh thệ nguyện đất trời,
Em đừng nghi ngại, anh ở đời cùng em.
Nữ Hát. Lời anh thanh nghe phải,
Mà câu nhơn ngăi chẳng ǵn.
Chẳng bao lâu mà anh phai lợt chữ t́nh.
Thật là thậm uổng đinh ninh đợi chờ.
Nam Hát. Em đừng nghi dạ, tua khá an tâm,
Trượng phu khó kiếm khó tầm.
Ḷng vàng nhứt dạ trăm năm,
Em đừng nghi ngại mà lầm bụng anh.
Nữ Hát. Đem cái thương trả phứt,
Anh đừng ở bức làm chi.
Gạt làm chi cái phận nữ nhi,
Đên ngày giọt lụy lâm ly thảm sầu.
Nam Hát. Những mảng tơ duyên chấp mối,
Hay đâu dứt cội na cành.
Bớ anh ôi?
Qua đánh liều một kiếp mày xanh,
Em đừng bội phụ ḷng thành của anh.
Nữ Hát. Chua là khế với chanh,
Em đâu bạc bẽo ḷng thành,
Bởi chưng phụ mẫu, mới đành xa nhau.
Nam Hát. Lời thề ngày trước,
Nầy tách bước lên đường.
Đeo sầu rất đỗi thảm thương,
Nhớ thương đôi mà đỏ hường môi son.
Nữ Hát. Đa t́nh chi lắm ,
Chỉ thắm khó buộc tai.
Nếu anh muốn kết duyên hài,
Xin anh lo cậy mối mai đến nhà .
Nam Hát. ơn cha mẹ như trời cao biển cả,
Anh quyết ḷng thả lá gieo duyên.
Bấy lâu nầy ôm ấp lửa phiền,
Cũng v́ con bạn ham tiền phụ người nhau.
Nữ Hát. Anh đừng tưởng vàng nọ là thau ,
Thuyền quyên đúng mực lẽ nào,
Ham giàu phụ khó trời cao phạt hành.
Nam Hát. Anh thậm nghĩ nhơn t́nh tức ḿnh thân phận,
Bấy lâu nầy lân cận, đáng giận bạn vàng.
Trách ai làm chia rẽ phụng loan,
Đêm nằm ướm lụy gan vàng héo hon.
Nữ Hát. Sắt lâu c̣n có khi ṃn,
Mẹ cha ép buộc duyên con,
Phụ t́nh lỗi ấy chẳng c̣n ăn năn.
Nam Hát. V́ ai không nghĩ, khi bỉ kẻ bần,
Chẳng qua duyên phận số phần,
Em đừng bội bạc ngăi nhân quên thề.
Nữ Hát. Anh phiền anh tủi,
Em chẳng dạ nguôi,
Bấy lâu nầy luống chịu sụt sùi,
Bởi chơn anh chẳng tới lui cho thường.
Nam Hát. Trách ai ở bạc,
Ghi tạc ngàn ngày.
Nghĩa nhơn sao khéo vội phai,
Hai ta chẳng trọn duyên hài th́ thôi.
Nữ Hát. Chữ t́nh quá nặng,
Ḷng dạ quặn đau.
Ai mà chẳng nghĩ trước sau,
Căn duyên tiền định lẽ nào vội phai.
Nam Hát. Anh mến chậu hoa xuân nên ngang bưng anh đón.
Tỏ rành gốc ngọn, đá chọn thử vàng,
Thảm sầu anh nặng đeo mang,
Cớ nào vui vẻ ḷng nàng chẳng thương.
Nữ Hát. Ai mà bội bạc,
Tráo chác đổi đời.
Thề xưa đă nguyện trọn đời,
Anh đừng ngại dạ mỏi hơi than phiền.
Nam Hát. Nợ tiền khiên không vay có trả,
Thấy em từ giă lă chă lệ châu.
Chữ t́nh đà chữa trọn câu,
Lẽ nào em để chữ sầu cho qua.
Nữ Hát. Đêm lụn canh tàn,
Giă chàng ở lại,
Ra về hoằn hoại luống những đau thương.
Chào nhau cách mặt đôi đường,
Dứt câu ca hát, lo phương an nhàn.

 

Trở Về: Cadaonamkyluctinhhatdoidap1.htm

 

Sưu Tầm Tài Liệu và Web Design

  Hà Phương Hoài

Kỹ Thuật Truy Tầm

Hoàng Vân

Sưu tầm Nhạc Dân Ca

Julia Nguyễn
Xin vui ḷng liên lạc với  haphuonghoai@gmail.com về tất cả những ǵ liên quan đến trang web nầy
Copyright © 2003 Trang Ca Dao và Tục Ngữ
Last modified: 02/19/15